Chương 37: Hai chồng chồng thương thảo việc lớn.


Sau bữa ăn đầy kích thích các thú nhân cùng nhau rời vào mái hiên hình chữ nhật được dựng trước sân nhà tộc trưởng, ngồi chơi uống trà gừng pha chút mật ong.

"Đây là Hồ Nhạn y sư của chúng tôi, hai người nói tình hình thú nhân bị thương cho cậu ta hay". Uy Vũ nhấp ngụm trà thơm ấm bụng, bàn vào chuyện chính.

Sóc Quang ngạc nhiên nhìn thú nhân giống cái bộp chộp, trẻ măng trước mắt, giống cái nho nhỏ này là y sư tài giỏi trong truyền thuyết đó sao?.

Hồ Nhạn nhìn ánh mắt đánh giá trắng trợn kia của thú nhân, xì khói. "Sao chê tôi à?".

"Không, không phải, chỉ là tôi ngạc nhiên không nghĩ cậu trẻ đến vậy?". Sóc Quang bối rối giải thích.

"Cậu ấy rất giỏi". Y sư La La bên cạnh vừa nhấp nháp đôi chút trái sơ ri đỏ mọng vừa nói.

"Không cháu chỉ là ngạc nhiên thôi". Quả thật cậu không có ý gì khác.

"Anh trai cậu ta bị gãy chân phải". Thú nhân Komodo lên tiếng giúp Sóc Quang giảm đi sự xấu hổ.

"Bị gãy lâu chưa? vết thương có chuyển biến xấu không?". Phải hỏi kĩ một chút chứ như lần trước là không được.

"Được bốn năm ngày rồi, hơi bầm lại, có phát sốt". Sóc Quang tỉ mỉ nghĩ lại.

"Xem ra không nên chần chừ lâu quá, nếu không chân anh ta sẽ trở nên biến dạng tàn tật, có thể sẽ nguy kịch". Mỗi lần nhắc đến chuyên môn Hồ Nhạn như biến thành một người khác, lời nói nói ra rất có độ nặng.

"Nguy kịch?". Đây là gì.

"Là sẽ chết đó". Hồ Nhạn ung dung trả lời, hài lòng nhìn được khuôn mặt trắng bệch lên vì lo lắng của thú nhân nhỏ nhắn trước mắt.

"Chỉ có một người bị thương thôi sao?". Uy Vũ lên tiếng hỏi rõ ràng, hắn không muốn lúc tới đó chỉ vì bị động mà chần chừ lại đó quá lâu, bộ lạc mùa mưa này có rất nhiều việc cần làm.

"Có nhưng đa số là vết thương nhẹ". Sóc Quang cẩn thận suy nghĩ lại tình hình lúc hắn nhìn thấy tại hang động, có rất nhiều thú nhân khác bị thương nhưng hình như rất nhẹ, một số thì nằm la liệt không rõ có bị gì không?.

"Được rồi, các cậu về nghỉ ngơi đi, sáng mai chúng ta lên đường sớm, Hồ Nhạn cậu tự chuẩn bị thuốc thang đi".

Nghe Uy Vũ phân công Hồ Nhạn cùng anh mình liền rời đi, lúc đi không quên mang theo li trà gừng của mình.

"Tộc trưởng Uy Vũ". Komodo lên tiếng.

"Có chuyện gì sao?".

"Tôi muốn xin ngài đồng ý một chuyện".

"Nói đi".

"Tôi muốn ngài chấp nhận cho dị thú nhân chúng tôi chuyển lại vùng núi phía đông này định cư, gần bộ lạc của ngài". Komodo hồi hộp nhìn vị thú nhân tóc đỏ chả lớn hơn mình là bao nhưng uy áp lại vô cùng lớn.

"Cậu muốn gia nhập vào bộ lạc chúng tôi?".

"Chuyện này...tôi không thể quyết định". Komodo do dự, hắn không phải thủ lĩnh.

"Vậy đừng nói gì cả, cậu đi về hỏi thủ lĩnh nhóm các cậu đi đã, nhưng nếu các cậu muốn trao đổi bột mặn có thể cử người tới làm giao dịch". Uy Vũ từ tốn nói.

"Thật..?". Komodo kích động.

"Đương nhiên".

"Tộc trưởng Uy Vũ, bộ lạc tổng hợp có thể đổi bột mặn từ chỗ các ngài được không?". Nghe Komodo nói chuyện, Sóc Quang hồi hộp tranh thủ cho bộ lạc chút cơ hội.

"Tùy theo bộ lạc các cậu có nguyện ý không".

"Cảm ơn ngài". Sóc Quang kích động cảm tạ, bộ lạc bọn họ đang rất cần bột mặn.

"Được rồi, hai đứa về nghỉ ngơi thôi, có việc gì cần thì đợi về bộ lạc bàn cùng mọi người đã". La La lên tiếng, lôi kéo hai thú nhân chào tộc trưởng cùng Thanh Hà liền mang theo hai người đang tươi cười ra mặt về nhà mình ngồi chút.

"Anh muốn nhóm dị thú nhân Komodo gia nhập bộ lạc sao?". Thanh Hà tiến lại gần hắn hỏi.

"Ừ, ta đang tính vậy nhưng không dám chắc họ đồng ý hay không, em có cách gì hay không?". Uy Vũ ôm lấy Thanh Hà cùng cậu đi vào nhà, ở ngoài hiên tuy sáng sủa nhưng rất lạnh.

"Nếu họ không đồng ý chúng ta có thể làm liên minh".

"Liên minh?, không thích".

"Vậy thì chỉ còn cách chờ kết quả thôi, nếu thủ lĩnh của họ coi trọng quyền lực anh có thể đưa ra ý kiến chia ra để quản lý, nhưng anh là người lãnh đạo tối cao, những quyết định quan trọng phải thông qua anh, có thể chia họ theo kiểu như.........". Thanh Hà suy tư nhớ lại vốn kiến thức mõng manh về vấn đề quyền lực.

"Chia ra quản lý?". Nghe cũng hay đấy. "Theo kiểu bộ lạc con sao?".

"Nghe không hay lắm". Thanh Hà cậu không thích cụm từ này, có cái nào hay hơn cụm từ này không nhỉ?.

"Ta cũng không thích họ thành bộ lạc con, như thế lòng trung thành không thể đảm bảo được".

"Vậy kiến tạo thành chủ thì thế nào?". Thanh Hà chợt nghĩ tới những bộ phim cổ trang mình đã từng coi, giờ hoàn cảnh sống gần giống như cổ đại, vì thế không thể lấy ấp, xã, trấn hay huyện ra thực thi được vì trông không hợp lắm, nhưng kiến tạo thành có vẻ hay đấy.

"Thành chủ?". Nghe thật hay.

"Ừ. Anh sẽ gọi bộ lạc chúng ta là chủ thành của bộ lạc dị thú nhân, những bộ phận khác anh sẽ chia họ thành từng thành nhỏ trong nước, có thể gọi theo tên nhóm của họ nhưng thêm vào thành gì gì đó của bộ lạc dị thú nhân, các thủ lĩnh khác có thể xem như thành chủ của thành đó, mọi việc trong thành có thể do họ quyết định, nhưng họ phải tuân theo luật chung của dị thú nhân bộ lạc thành chủ đưa ra...".

Lời nói của Thanh Hà bị chặn ngang bởi nụ hôn nóng bỏng từ bạn lữ, Uy Vũ tham lam cướp đoạt đôi môi đang nói không ngừng kia, bạn lữ của hắn tuyệt đối phải giấu thật kĩ.

Thanh Hà cậu cũng không nghĩ rằng ý kiến này của mình sau này chính là bắt nguồn cho cả một thời đại mới, rất nhiều bộ lạc sau này dựa theo hình thức này phát triển, tạo ra rất nhiều nước trên lãnh thổ thú thế.

"Tộc trưởng". Thú nhân đi vào sân nhà tộc trưởng nhìn thấy cảnh trước mắt liền không biết phải làm sao, giờ quay ra về hình như cũng không ổn lắm, đành đánh bạo gọi ra.

Có tiếng thú nhân vang lên sau lưng, Thanh Hà ngại ngùng đẩy ra thú nhân nhà mình, nhìn cũng không nhìn chạy ùn vào trong nhà.

Uy Vũ từ bậc thềm nhìn thú nhân AKa Nhím, trùm áo mưa đứng dưới sân kia, nhăn mày khó chịu.

"Có chuyện gì sao?".

"Ngày mai xin tộc trưởng hãy mang tôi theo về bộ lạc tổng hợp". Hắn nghe Khuyển Dương nói ngày mai tộc trưởng sẽ mang người đến bộ lạc tổng hợp nên hắn muốn đi cùng nhìn một chút tình hình của Sóc An.

"Vì sao?".

"Tôi chỉ muốn nhìn em ấy một chút thôi, bạn lữ được ghép kết đôi với tôi lúc trước". Hắn không có ý gì hết chỉ muốn về thăm Sóc An một chút thôi.

"Được, ngày mai tập hợp sớm tại đây". Uy Vũ sảng khoái chấp nhận.

"Cảm ơn ngài". Aka vui vẻ rời đi.

Lúc này La La vui vẻ mang theo hai thú nhân về nhà mình, trời sắp tối rồi ông cũng không giữ họ lại quá lâu, chỉ hàn huyên một số chuyện của Sóc Quang từ khi rời khỏi bộ lạc, liền mang theo bộ đệm mỏng nhà mình cùng một tấm da thú đi cùng họ về lại khu nhà khách.

Đẩy cửa tiến vào La La nhìn bóng tối bắt đầu bao trùm căn nhà liền vội vã đi vào phòng bếp tìm kiếm cây đèn, đây là đồ vật được sắp xếp trong từng căn nhà.

Hai thú nhân nhìn La La đi vào nhà một mạch tìm kiếm gì đó, nhưng hai người cũng không lên tiếng mà chỉ đi theo cầm bọc đồ giúp ông.

"A đây rồi". La La mừng vui khi trông thấy cây đèn đất trong góc bếp, ông lấy ra đá đánh lửa mình mang theo quẹt vài cái hài lòng nhìn ngọn lửa cháy lên.

"Dầu vẫn còn nhiều đấy". Ông lắc nhẹ đèn đất kiểm tra dầu bên trong nó.

"Chú chú đây là gì vậy?". Sóc Quang kinh ngạc lên tiếng, giọng cậu ta lớn tới nổi làm ánh lửa phải lung lay.

"Là đèn dầu, dùng để chiếu sáng vào ban đêm trong nhà". Ông tươi cười nhớ lại.

"Lúc đầu nó đã xuất hiện trong giấc mơ của ta nhưng không chân thật lắm, nhưng khi tới đây cầm lên nó ta đã sợ hãi mừng vui vì sự thần kì của thần thú". Ông bật cười nhớ lại mình lúc đó.

Mang theo hai thú nhân đang không ngừng trừng lớn nhìn ngọn đèn, La La rất hiểu kêu họ cầm lấy ngọn đèn.

Hai thú nhân thay nhau cầm thử tay cầm của đèn dầu, ô a nói không nên lời.

"La La cái này cháy bằng gì vậy?". Komodo lên tiếng hỏi ra thắc mắc của mình.

"Đúng vậy La La nó vì sao cháy lên được hay vậy chú, cái này nhỏ vậy bỏ cây củi ở đâu được?".

"Nó không cháy từ củi khô đâu, mà là từ dầu một loại chất lỏng lấy từ bộ lạc". Ông không nói kĩ vấn đề này đây chính là vật hiếm không được sự cho phép của tộc trưởng không ai dám kể rõ về nó.

"Dầu?". Hai thú nhân kinh ngạc kêu lên nhưng La La chỉ cười không nói gì thêm.

"Đưa ta cái bọc ta trải giường cho hai đứa ngủ nào". La La lấy lại bọc đồ từ tay Komodo.

"Đây là nệm êm của bộ lạc chúng ta". Ông lấy ra ba tấm nệm mỏng mới Làm xong sáng nay của nhà mình trải lên giường.

Trước con mắt không ngừng trừng lớn của hai người ông thoăn thoắt trải lên tấm da thú mỏng che lại ba tấm nệm khiến cho giường gỗ vốn bình thường trở nên thật cao quý, sang trọng, tiếp đó liền lôi trong tủ đồ để sẵn của ngôi nhà hai chiếc gối làm từ lông thú tai dài mềm mại, bên trong nhồi đầy lông thú mỏ dài để lên, rồi mang luôn tấm da thú dùng làm chăn đắp cũng bỏ lên luôn.

"Được rồi đấy hai đứa đi ngủ sớm đi mai còn lên đường nữa". Làm xong mọi việc La La đi về lại nhà của mình để lại hai thú nhân điên cuồng gào thét trong lòng.

"Bịch.....oa oa mềm quá Komodo". Sóc Quang lao mình nằm lên cái nệm êm ái, thích thú ấn nó.

"Tôi phải kêu bộ lạc giao lưu với họ, phải giao lưu được". Sóc Quang quyết tâm.

"Anh về nói cho thủ lĩnh biết đi, phải gia nhập vào là thành viên của dị thú nhân bộ lạc rất đáng đấy". Cậu quay lại nhìn Komodo nói với hắn ta.

"Ừ, ta biết rồi". Nói rồi hắn bò lên giường cuốn lấy Sóc Quang ôm cứng ngắc.

"Này này buông ra coi, khó chịu quá, không tắt đèn à".

"Kệ nó để vậy xem khi nào nó tắt".

Cứ như thế hai người anh tới tôi đi, vật lộn tới khi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
truyencuatuibl_AnCa.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

DỊ THÚ NHÂN BỘ LẠC

Chương 39: Giúp đỡ bộ lạc tổng hợp.

Chương 8: Con số và Y sư