Chương 36: Bữa ăn kích thích.
Sau khi các thú nhân đi theo Ưng Thiên đi hết, Chồn Huy nhìn tình hình vị trí bộ lạc, phát hiện nước bắt đầu dâng lên, hắn nhíu mày lo lắng.
"Các cậu tôi muốn mời nhóm dị thú nhân cùng gia đình tộc trưởng về lại hang động, nước đã dâng vào bộ lạc". Bộ lạc tổng hợp có được một vùng đất khá đầy đủ nước vào mùa hè với nhiều con suối nhỏ vây quanh, nhưng đây lại là yếu điểm của mùa mưa, ngập lục.
"Được cậu mau đi đi". Có thú nhân lên tiếng đồng ý các thú nhân khác cũng gật đầu tán thành.
Chồn Huy biến thân thành chú chồn bay khổng lồ, nhìn hình dáng anh ta to lớn thế kia thôi nhưng ở thú thế này vẫn không có mấy cân lượng sức mạnh.
"Các cậu theo tôi lên hang động trên cao bộ lạc sắp ngập nước rồi". Chồn Huy bay trên cao lớn tiếng nói vọng và lều.
"Chồn Huy anh tới, nhưng mọi người có đồng ý sao?". Sóc An chạy ra trên mặt đất bắt đầu xuất hiện nước, cậu đang lo lắng.
"Ừ mọi người đồng ý tiếp nhận các dị thú nhân, mọi người mau theo cùng tôi".
"Anh chờ chút". Sóc An nghe xong liền vui mừng vào thông báo.
Rất nhanh các dị thú nhân mang theo người nhà Sóc Quang đi cùng Chồn Huy vị thú nhân đầu tiên của thú thế nói lời xin lỗi dị thú nhân.
Lúc đáp xuống cửa hang nhỏ hẹp, các dị thú nhân chần chừ, họ sống bao nhiêu năm giới một ánh nhìn duy nhất của thú nhân thú thế dành cho họ, đó là ghét bỏ và xa lánh, nên giờ đây khi đối mặt với rất nhiều đôi mắt nhiệt tình họ không biết phải như thế nào để ở chung.
"Hôm nay tôi đại diện cho mọi người cảm ơn các cậu vì những lời khuyên thức tỉnh chúng tôi, còn nữa tôi cũng muốn thực hiện lời hứa của mình, mời các cậu tới nhà tôi dùng bữa". Chồn Huy lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngập lúc này.
"Đúng vậy vào đi". Các thú nhân tươi cười nhiệt tình chào đón họ.
"Các người không sợ chúng ta mang xui xẻo tới cho các người à?". Fossa khó hiểu hỏi họ.
"Chúng ta vốn đã xui rồi mà". Từ đâu đó trong nhóm thú nhân có người tự nhiên nói như thế, tất cả các thú nhân ồ cười lên, bỗng chốc không khí được gột rửa tự nhiên hơn hẳn.
Các dị thú nhân lần đầu tiên chân thành tươi cười ở cùng những thú nhân bình thường khác. "A là do các cậu nói đó nha, sau này gặp vận rủi đừng đổ lên đầu chúng tôi đó". Toco lên tiếng cười đùa.
Ha ha bầu không khí nhộn nhịp hơn hẳn, các thú nhân là thế, một khi họ nhận định một sự việc hay sự vật gì liền rất nhanh thích ứng và chấp nhận bằng cả tấm lòng.
Không khí ngày mưa thường ẩm ướt rất khó chịu nhưng kể từ khi bước chân vào căn phòng xinh đẹp này hai người, Kodomo và Sóc Quang đều quên đi mình đang ở trong mùa mưa, khô ráo, sạch sẽ, ấm áp, có chăng là tiếng mưa rơi vào mái nhà tạo ra tiếng động nói cho họ biết mình đang ở mùa mưa.
"Cậu mau đi tắm đi, nước hơi lạnh chút nhưng rất sạch rất thoải mái, đặc biệt là dùng cái này xoa lên người thật mềm thật thơm". Sóc Quang bước ra từ phòng tắm, hắn đưa cho komodo lọ tre chứa thứ được gọi là dầu tắm dành cho thú nhân, được Khuyển Dương tặng.
Đây là dung dịch tắm đặc biệt dành cho thú nhân chỉ có ở bộ lạc dị thú nhân, được tạo ra nhờ công mày mò nghiên cứu của nhóm giống cái, nó được tạo thành bằng cách chưng một loại hoa có tên là 'tan', loại hoa này có rất nhiều ở thú thế, mùi lại rất khó ngửi, nhưng ngạc nhiên thay khi bỏ vào nồi hấp chưng lên, nó liền tan ra để lại một chất lỏng sền sệt màu vàng cực kì thơm, sau đó Thanh Hà cho thêm một chút dầu dừa vào trộn đều thành công tạo ra sữa tắm dành cho nam, mang đậm mùi vị thú tính các thú nhân yêu thích, đồng thời lại cực kì mềm mại cho da, hương thơm lưu lại trên người rất lâu, đây chính là vật báu của thú nhân toàn bộ lạc.
Komodo nhìn Sóc Quang sạch sẽ thơm tho, liền nóng lên, hắn cố gắng ổn định nhịp thở vung tay cầm đi lọ tre, biến nhanh vào phòng tắm.
"Sao vậy?". Sóc Quang nhìn tình cảnh vội vã kia của Komodo khó hiểu, nhưng rất tiếc hắn thần kinh thô liền nhanh chóng quên đi.
"Ai cái này thơm quá". Đưa tay lên ngửi mùi thơm trên da mình, Sóc Quang yêu thích không thôi, "Xem ra lúc về phải đi tìm Khuyển Dương xin một ít", hắn nói thầm.
Nhìn một vòng căn nhà, Sóc Quang chạm nhẹ từng vật một, ghế tựa xinh đẹp, giường ngủ rộng rãi cao ráo, tủ kệ cao lớn tinh xảo, lần đầu tiên tiếp xúc với những vật thể kì lạ, Sóc Quang run rẩy cảm tạ thần thú người đã đưa cậu đến đây, trong lòng mừng vui vì nếu như cậu và thú nhân bộ lạc tổng hợp chân thành đối đãi với dị thú nhân bộ lạc, thì đây chính là tương lai của họ, Sóc Quang kích động muốn bay về bộ lạc ngay lúc này để báo tin.
"Sóc Quang, Komodo, hai người xong chưa, tới nhà tộc trưởng với tôi đi". Khuyển Dương xủ áo mưa ngoài thềm ngoắc lên để nó ráo nước, rồi lau khô chân vào nhà.
Mùa mưa ông mặt trời đã đi nghỉ mát nên ánh sáng chiếu vào nhà hơi yếu, nhưng vẫn không làm giảm đi vẻ đẹp thần thánh của nó.
"Anh chờ chút Komodo đang tắm, nhưng giờ đang sớm mà?". Sóc Quang tươi cười chào đón thú nhân.
"Trời mưa ăn sớm nghỉ sớm".
Nghe Khuyển Dương nói vậy hắn liền đi vào phòng tắm kêu người.
"Komodo nhanh lên chúng ta đi ăn cơm".
"Được, chờ chút".
Chờ hai người làm xong tới nhà tộc trưởng đã là mười phút sau, khi đội mưa đi trên con đường được lát đá sạch sẽ, hai thú nhân nhìn miết dưới chân không dám ngẩng đầu sợ mình đạp phải vật gì quý giá.
Khuyển Dương bên cạnh cười không thôi.
"Tới rồi vào đây đi". La La lên tiếng khi nhìn thấy Sóc Quang.
Nghe thấy tiếng nói quen thuộc Sóc Quang lúc này mới nhìn lên, trong đôi mắt là khuôn mặt quen thuộc, y sư La La mập mạp hồng hào, trông chú ấy như trẻ lại.
"Chú La La". Sóc Quang lao nhanh tới ôm chầm lấy ông, ngay trên bậc thềm nhà tộc trưởng.
"Ấy ấy cái thằng này ướt người ta rồi, mau mau cởi áo mưa ra vào nhà ngồi".
Nghe La La nói vậy hắn mới sực nhớ mình đang mặc áo mưa, liền cười ngượng lui ra cởi đi áo mưa, theo La La vào trong.
Ở phòng khách ngồi mấy thú nhân, Báo Hoa, Lang Cường, Sóc, Hồ Quang, Hồ Nhạn, hắn và Komodo ngượng nghịu không biết nên làm gì cho phải.
"Ngồi đi". Uy Vũ đi từ trong bếp ra kêu hai người cứ tự nhiên, trên tay mang theo đống chén đũa dùng cho bữa ăn, bộ bàn ghế phòng khách nhà hắn rất lớn, thoải mái chứa tốt nhóm người này.
"Tộc Trưởng Thanh Hà làm cơm xong chưa? Có cần phụ không?". Hồ Nhạn sáng mắt nhìn vào phòng bếp thèm thuồng.
Uy Vũ nhíu mày khó chịu, giống cái này luôn thích cọ cơm nhà hắn, hôm nay có việc cần nói nên mới kêu cậu ta qua, nếu không hừ hừ.
"La La và cậu mau vào phụ dọn món lên đi". Uy Vũ nói cùng hai người, giọng điệu phân biệt rõ ràng, người trước tôn kính, người sau là khó chịu, nhưng rất tiếc Hồ Nhạn thần kinh rất thô nên tộc trưởng à người cứ nhấm nháp một mình đi thôi.
Hồ Nhạn hí hửng chạy đi, La La cười cười từ tốn đi vào, ở ngoài nhóm thú nhân ổn định chỗ ngồi, rất ít khi họ được ăn cơm tại nhà tộc trưởng, nên tâm lý ai nấy đều chuẩn bị chiến đấu, món ăn ngon nhất của bộ lạc dị thú nhân nguồn gốc bắt nguồn chính là từ nơi đây.
Trong phòng ngoại trừ Komodo và Sóc Quang đang kinh ngạc đánh giá bộ chén bát siêu nhỏ, ai nấy đều đã bắt đầu cầm lấy đũa và bát của mình, bộ dáng hăng hái, Uy Vũ đen mặt.
"Tới tới rồi đây". Hồ Nhạn bưng lên hai đĩa lớn thức ăn, là thịt kho tàu và sườn xào chua ngọt cậu thích nhất, hài lòng thấy các thú nhân nuốt nước miếng.
Komodo và Sóc Quang mũi hoạt động hết công suất hít hà mùi thơm nức mũi kia, đói bụng.
Tiếp theo là La La ông mang lên hai tô lớn, một tô to xương hầm, một món canh cá thơm ngon.
Uy Vũ nhìn tình hình bưng bê của hai giống cái liền đi nhanh vào bưng cái thau thịt trộn to nhất ra, theo sau là Thanh Hà với hai món cá kho tôm hấp.
Hồ Nhạn liền tiếp nối theo sau với hai cái đĩa lớn đầy thịt nướng, và kho, La La cũng không nhàn rỗi mang lên hai đĩa lớn thịt thú mỏ nhọn kho sả ớt thơm lừng, cuối cùng là hai món rau xào dành cho giống cái.
Uy Vũ bê luôn nồi cơm to đùng đi sau hết.
"Ăn đi". La La tri kỉ lấy hai bát cơm lớn đưa tới cho Sóc Quang và Komodo.
"Hai cậu mau ăn đi không là hết ó". Hồ Nhạn ngồm ngoàng nhai nuốt vừa nhìn thú nhân nói.
Komodo và Sóc Quang rất muốn ăn nhưng họ không biết phải ăn như thế nào, nhìn các thú nhân dị thú nhân bộ lạc dùng hai cái cây nhỏ ăn uống, hai người không biết phải làm sao.
"Đây, tôi quên mất hai người không dùng đũa được". Thanh Hà nhìn thấu tình hình liền đi nhanh vào bếp lấy ra hai cái thìa.
"Cám ơn". Hai tiếng cám ơn nho nhỏ vang lên.
Cầm tới muỗng ăn trong tay hai thú nhân quên đi ngại ngùng tham gia vào bữa tiệc chiến đấu ăn uống, từng miếng từng miếng cho vào miệng, theo từng muỗng Sóc Quang rơi nước mắt, hắn chưa bao giờ ăn qua món ngon đến vậy, gia vị đậm đà.
"Có vị bột mặn". Komodo kích động lên tiếng.
"Ô ô ô....nhiều vị ngon quá". Sóc Quang thút thít lên tiếng.
"Đương nhiên rồi, bộ lạc chúng tôi không thiếu nhất là bột mặn đó". Hồ Nhạn lên tiếng đã kích hai thú nhân.
Hai thú nhân tròn mắt kinh ngạc nhìn họ. "Thật sự..". Komodo run rẩy nói.
"Ừ ăn đi có gì xong rồi chúng ta nói". Uy Vũ lên tiếng, hắn rất không thích nhiều người ăn đồ bạn lữ hắn làm.
"Ăn cái này đi". Thanh Hà gắp cho hắn cái đầu cá hắn thích nhất, thành công giảm đi sự khó chịu của bạn lữ.
"Komodo, cái này là thú nước, ăn được nè". Sóc Quang la ó lên khi ăn món thú nhỏ nhiều chân trong nước.
"Là tôm, ngon không?". Thanh Hà nhìn Sóc Quang kích động như vậy liền thấy buồn cười.
"Tôm?". Sóc Quang lặp lại lời cậu.
"Ừ, là thú nhiều chân trong nước, mau ăn đi". Uy Vũ nhăn mặt nhìn Sóc Quang, ăn một bữa ăn thôi sao kích động quá vậy, hắn nghĩ thế đấy, nhưng lại không tự nghĩ lại xem ai trước kia cũng thế nhỉ.
Các thú nhân sau một hồi phong ba nhỏ liền chăm chú chiến đấu với món ăn, ai nấy đều tràn đầy thỏa mãn.
truyencuatubl_AnCa.
14\11\18.

Nhận xét
Đăng nhận xét