Chương 17: Bộ lạc dị thú nhân - P2
Căn nhà Ưng Phiên hoàn thành như một ngòi pháo nổ mạnh trong toàn dị thú nhân, ngôi nhà trong trí tưởng tượng của họ không đẹp đẽ đến thế này, đó chỉ là một căn nhà chắc chắn dùng để che mưa che nắng, được thần thú ban xuống cho họ, nhưng giờ đây trước mắt họ những căn phòng lung linh, sáng loáng màu sắc đẹp đẽ này, lại dành cho họ, dành cho dị thú nhân.
Mọi thú nhân đều phản ứng như những tín đồ sùng đạo cúi lạy cảm tạ, trên khuôn mặt chất phát đầy cảm kích cùng biết ơn, một đêm đầu tiên trong căn nhà mới hầu như ai cũng không ngủ chờ bình minh, họ sợ khi nhắm mắt lại mọi thứ sẽ biến mất và họ lại trở lại cuộc sống nay đây mai đó trước kia.
Những gì trải qua đêm qua đều được Thanh Hà để trong mắt nhớ trong lòng, cậu biết nhà và đèn dầu có thể là vật tầm thường đối với cậu, nhưng họ lại không, đó là vật thần, vật chỉ có thần mới có thể dùng, giờ họ lại có, điều đó càng làm tăng thêm sự kính ngưỡng trong họ đối với vị thần tối cao, thần thú, nhìn từng nụ cười chất phác hiền hậu kia, Thanh Hà thầm thì cảm ơn. ' Thần thú cám ơn ông đã để tôi được hồi sinh ở thế giới này'.
Nhìn cha, bạn lữ cùng những người bạn mới mở lời cám ơn thần thú vì sáng mai này thức dậy mọi thứ là thực, Thanh Hà quyết định góp ý kêu các thú nhân xây đền thờ cho ngài, cậu cũng không ngờ một quyết định này tương lai lại là bàn đạp cực mạnh trên con đường lấy lại địa vị của dị thú nhân.
Nhìn cha, bạn lữ cùng những người bạn mới mở lời cám ơn thần thú vì sáng mai này thức dậy mọi thứ là thực, Thanh Hà quyết định góp ý kêu các thú nhân xây đền thờ cho ngài, cậu cũng không ngờ một quyết định này tương lai lại là bàn đạp cực mạnh trên con đường lấy lại địa vị của dị thú nhân.
Sau khi nhà Ưng Ni hoàn tất, kết hoạch xây nhà tiếp theo dưới sự thống nhất từ mọi người ngôi nhà thứ hai dành cho thú nhân lớn tuổi Báo Hoa cùng Lang Cường và bốn tiểu thú nhân được họ nhận làm con nuôi, Miêu Ô, Miêu A, Thạc Sanh, Báo Cương.
Lúc nghe cha mình sẽ ở cùng nhà với Báo Hoa Thanh Hà phản đối không ngừng, ông là cha cậu cậu phải chăm sóc ông tới khi ông ra đi mới phải, nhưng khi nghe Lang Cường bộc bạch rằng. 'Cha không muốn phiền con hơn nữa ta ở cùng Báo Hoa sẽ có bạn già hai người chúng ta quyết định ở cùng nhau trải qua tuổi già coi như có người làm bạn, hơn nữa hai ông thợ mộc chúng ta cũng muốn có không gian để thoải mái phát triển nhiều sản phẩm hơn, ở cùng con ta thật không thoải mái'.
Nghe cha mình bộc bạch Thanh Hà cảm thấy tủi thân không thôi nhưng biết sao được cậu còn trẻ nhiều cái cùng người lớn không biết xử sự thế nào cho phải, nên chỉ đành khóc đỏ mắt bắt ông xây nhà gần nhà của họ, còn phải để cậu qua nấu ăn chăm sóc ông nữa.
"Được, được con thật là..". Ông chỉ có thể ôm con mình an ủi con ông đã có gia đình nhỏ của nó rồi, sao ông có thể quấy rầy nó, nhưng nhìn con ông khóc thương tâm thế này trong lòng ông có cảm giác thật tự hào, con mình thật có hiếu.
Tiếp theo nhà Báo Hoa sẽ tới nhà anh em Hồ Nhạn, vì là một y sư cần nơi chữa bệnh cùng chứa thuốc nên nhà cậu ta được ưu tiên làm sớm, đúng ý mong muốn của Hồ Nhạn làm cậu ta mấy ngày liền đi hái thuốc toàn đi hướng rừng hoa sen đá kim cương, thuốc không thấy cọng nào chỉ toàn thấy một mớ chất nhầy đủ màu sắc, cho tới khi Thanh Hà phát cáu lên, kêu cậu ta nếu không nghiêm túc lại liền tự lo vụ sơn nhà cậu ta đi lúc đó coi như mọi thứ mới trở lại đúng nhịp vốn có.
Nhà cha Lang Cường được xây dài và rộng hơn nhà Ưng Phiên, bốn phòng ngủ một kho, một khách, một phòng tắm, một bếp kiêm nhà ăn và một phòng mộc.
Nhà cấp bốn hình chữ L ở mặt chính gồm phòng khách, hai bên là phòng ngủ, một phòng cho hai tiểu giống cái một cho hai tiểu giống đực, hai căn phòng này có diện tích vô cùng rộng, một bằng hai, nên Thanh Hà quyết định xây vách ngăn chia căn phòng thành hai trong một, tạo không gian riêng tư cho từng đứa.
Còn phòng của Lang Cường và Báo Hoa thì nằm bên ngược lại ngay gần phòng bếp, hai căn phòng có diện tích khá thoáng, với thiết kế cửa sổ sát đất chiếm gần như hết một bức tường làm căn phòng như hiện đại hơn đến bất ngờ, đây là kiểu xây khác hoàn toàn với nhà Ưng Phiên là cửa sổ rộng cùng cửa hông nhỏ dẫn ra ban công.
Cửa sổ sát đất dẫn ra ban công nằm cách mặt đất một mét hai, hình cánh cung xung quanh dùng gỗ tạo thành hình như *lọ hoa miệng và đế hình tròn xuống cổ bóp nhỏ thân phình ra, cực kì độc đáo, làm hàng rào bao lại, trên ban công để một bộ bàn ghế mộc làm bàn trà, ban công của hai phòng nối liền nhau tạo điều kiện vui trà chiều cho hai người già.
Phòng lũ nhỏ cũng thế một căn ban công nằm ngay hông nhà, cái còn lại nằm sau lưng nhà, hình vòng cung độc đáo, trong phòng xây vách ngăn làm đôi, Thanh Hà bộc lộ tài năng thiết kế với ứng dụng đa năng biến vách ngăn thành tủ đồ cùng giá để đồ, khiến căn phòng trở nên sinh động hẳn.
Màu sắc căn nhà như ý muốn gia chủ trừ phòng mấy tiểu thú nhân ra tất cả đều có màu vàng nhạt ấm áp, còn phòng tiểu giống cái một nửa yêu màu xanh lá đậm, một yêu màu hồng dễ thương, khiến Thanh Hà lại phải đau đầu nghĩ cách làm sao để sơn đẹp cho hai màu khó đỡ này.
Cậu quyết định tạo mảng tường cho hai căn này, một mảng tường dùng hẳn màu xanh đập còn hai mảng còn lại sơn xanh đã pha trắng nhạt đi, căn bên cũng cứ thế mà làm, tiếp là hai chú tiểu thú nhân, một vàng cam một đen trắng thật khó đỡ mà, cũng may lũ trẻ thời nay không internet không tivi nên chỉ cần tách màu sao cho hợp lý là vừa ý chúng rồi không cần làm nhiều hình thức cầu kì như lũ nít ranh thế kỉ 21.
Xong phiền phức này liền tới phiền phức lớn hơn, Hồ Nhạn con tắc kè hoa khó chiều, màu nào cũng muốn, khiến Thanh Hà hộc máu, làm ra một quyết định kinh hồn, dùng hết màu của sắc cầu vồng cho phòng cậu ta luôn, thế là mảng tường đa màu sắc đầu tiên của thú thế ra đời, dưới ý tưởng của Thanh Hà và tài năng vẽ vời của Hắc Bạch một bức tường thung lũng hoa ra đời, còn mấy bức tường còn lại bất chấp sự phản đối của Hồ Nhạn cậu cho sơn màu trắng hơi tím chút hết, ấy vậy mà lúc hoàn thành Hồ Nhạn lại ưng không thôi.
Tiếp theo dưới sự quyết liệt của toàn dân ngôi nhà thứ tư được xây cho thủ lĩnh, Với hình chữ L phổ biến nhà cậu khiêm tốn hơn chỉ có hai phòng ngủ một khách một kho một phòng tắm.
Ở mỗi phòng ngủ đều thiết kế cửa sổ sát đất rộng gần hết một bức tường, với tính năng cửa kéo nhật bản Thanh Hà làm cửa kéo rộng với hai đường kéo riêng biệt, như vậy mỗi lần mở cánh nào chỉ cần đẩy qua cánh kia là được rất tuyệt chỉ tiếc không có kính nếu không đây chắc chắn là nhà giàu thời hiện đại rồi.
Đến lúc căn nhà của cậu hoàn thành thì bàn ghế, giường ngủ, tủ để đồ đều đã được Báo Hoa cùng Lang Cường lĩnh hội hết rồi, thậm chí làm cho mấy nhà trước gần như xong cả rồi, nay có thêm Hổ Ca gia nhập nhóm thợ mộc ngày càng cho ra nhiều sản phẩm đẹp và nhanh chóng hơn trước kia rất nhiều.
Trước những yêu cầu của Thanh Hà đồ nội thất nhà cậu dần thành hình, giường hộp hình chữ nhật rộng mét tám dài hơn hai mét, đầu giường là một tấm gỗ cao tầm nửa mét, màu nâu đỏ nhìn cực đẹp đặc biệt khi kết hợp với căn phòng màu be ấm áp, tủ đồ ứng dụng cách trượt như cách làm cánh cửa, làm cửa tủ, một cái tủ để đồ dài kê sát tường, dùng để da thú cùng quần áo làm từ da thú, tương lai có thể dùng để quần áo vải cùng chăn bông, một bộ bàn trà nhỏ kê gần cửa ra vào, hai bên đầu giường đều để một hình hộp có ngăn làm tủ đầu giường rất tao nhã. trong phòng còn được thiết kế hai giá để đèn dầu chiếu sáng đơn giản hình hộp cao tầm mét hai, một ở gần cửa ra vào một cái ngay cửa sổ sát đất gần giường ngủ.
Phòng bếp dùng một màu trắng pha chút vàng kết hợp phần tủ bếp được làm từ gạch sơn màu nâu gỗ, bên dưới dùng để củi, mặt trên dùng như một mặt bàn làm nơi để đồ ăn cùng chế biến đồ ăn, kế là tủ để chén bát đĩa cùng đồ chuyên dùng trong nhà bếp.
Bếp nấu được xây dựng như thời xưa, dưới bếp nấu xây cao lên dùng để chứa than tro, mặt trên đặt viên gạch thành hình bếp ba chân dùng để đặt nồi đứng nấu, mặt dưới khoét lỏm để củi đốt vào không dễ rơi ra và than có thể rơi xuống, chiều dài bếp có thể để được ba bếp nhỏ lên, phần ống khói bên trên sẽ giúp đưa khói ra khỏi nhà.
kế bên một góc bếp là phòng tắm được xây cửa ngay trong nhà bếp như vậy rất tiện nấu nước tắm cho mùa đông, bên trong đục lỗ dẫn nước ra ngoài.
Vì không biết đào giếng như thế nào, nên Thanh Hà bàn bạc cùng mọi người xây bể, đào sâu xuống đất tầm một mét, sau đó xây lên cao hơn, bên hông đục lỗ ngay vị trí được đào thành kênh dẫn nước từ suối vào.
Sân giếng được dựng mái chống mưa nắng nên rất tiện lợi, nồi niêu xong chảo, Thanh Hà giao bản thiết kế cho Mã Gia và vô cùng hài lòng nhận được những mẫu nồi niêu phù hợp, đúng ý.
Phần sân vườn do còn nhiều nhà đang chờ, nên Thanh Hà đành tạm gác chúng lại chờ ổn định xong mới tính tới.
Sau nhà thủ lĩnh, mọi người lại tiếp tục bàn bạc xem sẽ dựng nhà cho ai và một ý kiến gây dật mình được đưa ra bởi các đấng độc thân trong nhóm, họ quyết định ở chung cùng nhau, chờ tới lúc có bạn lữ mới xây nhà cho mình, như vậy mới có cảm giác hạnh phúc, và quan trọng hơn là để bạn lữ được thiết kế trang trí nhà cửa, nên giờ chỉ cần xây cho họ một căn nhà lớn để anh em ở chung là được.
Lúc ý kiến được đưa ra Uy Vũ liền nhìn Thanh Hà trưng cầu ý cậu, từ đó khu nhà tập thể ra đời với thiết kế tập trung tại một khu theo hình chữ U, mỗi căn như vậy sẽ có chiều rộng bằng một phòng lớn và kéo dài về sau, theo dạng nhà ống nằm sát vào nhau.
Tổng thể trong một căn gồm một phòng khách, một phòng ngủ, một phòng để đồ một phòng bếp và một phòng tắm, sau nhà là một sân giếng có bể chứa nước riêng, như thế vừa giống khu tập thể vừa có tính riêng tư.
Màu sắc cho mỗi căn đều là màu be, vàng nhạt, cam nhạt đa số là màu ấm, mỗi phòng khách đều có một bộ ghế dài, phòng ngủ đủ để một giường đôi, một tủ đồ một bộ bàn ghế nhỏ rất rộng rãi, phòng để đồ cũng vô cùng thoải mái, phòng bếp có bết lò, kệ bát, bộ bàn ăn, kệ để củi cùng đồ ăn, tiếp tới là phòng tắm, từ phòng khách sẽ có hành lang kéo dài ra tới tận sân giếng rất tiện lợi.
Vì là dạng nhà ống sát nhau, nên phòng để đồ cùng phòng ngủ sẽ không có cửa sổ như thế rất bí, nên Thanh Hà quyết định xây hai căn chung một vách tường vách còn lại cách căn tiếp theo bằng một hàng rào hoa, như thế là có thể mở cửa sổ, làm căn nhà tập thể đẹp không kém gì nhà chính.
Cũng bắt đầu từ đây về sau này tại bộ lạc dị thú nhân có một tục lệ cực kỳ đáng yêu, đó là thú nhân đến tuổi trưởng thành mà chưa có bạn lữ thì phải chuyển vào khu tập thể cho tới khi có bạn lữ mới có thể xây nhà ra ngoài ở.
Suốt ba tháng mùa xuân vất vả bộ lạc dần hình thành, hôm nay là ngày mọi người nhận nhà, ai về nhà nấy, nguyên một buổi chiều cả thôn xóm nhỏ mấy chục người vang lên ngàn tiếng ca tụng, từng xô nước được thay nhau nối hàng chuyền vào từng căn nhà mọi người hân hoan lau chùi tới sáng bóng, thế là tối hôm đó làn khói đục ngầu từ ống khói của gần ba mươn căn nhà bay lên, lan ra khoảng rừng xanh bạt ngàn, giấy lên một nguồn sống mới, ấm áp và hạnh phúc.
Buổi tối hôm nay Uy Vũ hạnh phúc ngồi vào bộ bàn ăn làm từ gỗ sáng bóng, trên bàn toàn là món hắn thích, thịt kho tàu, cá kho tộ, canh xương hầm củ, sườn nướng, sườn xốt chua cay, thịt quay, và thịt thú mỏ dài nấu với trái gừng thơm ngon, kể từ khi có bột mặn bạn lữ hắn luôn chuyêu đãi hắn vô vàng món ngon, nuôi tới miệng lưỡi hắn giờ không thể nào ăn nổi thịt nướng nhạt nhẽo trước kia nữa.
Hắn nhớ bạn lữ hắn từng nhắc tới rất nhiều gia vị cùng món ăn ngon, xen ra hắn phải tranh thủ thời gian mang cậu vào rừng tìm kiếm mới được, trước kia chưa thử qua món ngon thì có thịt là được rồi, nhưng nay một khi đã ăn rồi thì không muốn phải quay lại cái cảnh tay cầm thịt nướng chưa chín hẳn còn không có vị gì mà ăn đâu, đứng lên bê giúp bạn lữ mình nồi cháo kê vàng ươm rồi nói.
"Vài hôm nữa chờ ta tổ chức cuộc họp đầu tiên tuyên bố thành lập bộ lạc xong sẽ mang em vào rừng tìm đồ vật". Hắn bỏ nồi gốm xuống lấy chén nhỏ múc cho cậu một chén cháo.
Thanh Hà bê ra tô canh hầm nấm của mình, đặt chúng lên bàn cười nói.
"Đúng đó, tôi đi bộ cùng mọi người chả đi xa được anh mang tôi bay đi xa chút, có nhiều thứ cần tìm mà ở đây lại không có".
"Thanh Hà...có nhà không".
Tiếng Hồ Nhạn bay vào từ ngào sân, Uy Vũ đen mặt, thiệt tình nếu cậu ta không phải giống cái hắn đã tẩu cho một trận rồi, cái người gì đâu suốt ngày chạy qua nhà hắn cọ cơm.
"Có..chờ chút". Thanh Hà nhìn Uy Vũ đen mặt buồn cười không thôi, liền đứng dậy lấy tô đất múc thịt kho, sườn nướng, cá kho tộ, một thứ một chút cho Hồ Nhạn, cậu không dám để cậu ta vào ăn cùng đâu, hơn nữa chắc cậu ta cũng không dám ngồi cùng bàn với thủ lĩnh đâu.
"Lấy ít thôi, để cậu ta tự học nấu ăn đi, suốt ngày cứ chạy qua đây cọ cơm, sao mà lập gia đình được". Uy Vũ hậm hực uống canh.
"Rồi, chả bao nhiêu đâu, để bữa sau tôi bảo cậu ta, anh ăn nhanh đi không đồ ăn nguội không ngon đâu". Nói xong liền vội vã nâng đồ chạy ra sân.
Uy Vũ nhìn thức ăn bạn lữ mình làm bị cướp mất, tức không thôi, hừ xem ra hắn phải họp riêng Hồ Quang về cái vụ này mới được.
Đêm đã khuya, nằm trên chiếc giường hộp làm từ gỗ cây hương một loại cây gỗ vô cùng chắc chắn và luôn mang một mùi hương thoang thoảng của núi rừng, Uy Vũ thỏa mãn ôm bạn lữ đã mê man vì hắn, cùng nhau say giấc nồng, trong mơ hắn mỉm cười vì những thứ đã đạt được giờ đây chỉ cần một vài mụn con nữa là đời hắn đã đủ rồi.
Hắn cứ thế mà cười đi sâu vào giấc ngủ mà quên mất trọng trách tiếp theo của hắn không hề nhẹ nhàng.
____An Ca
____An Ca

Nhận xét
Đăng nhận xét