Chương 16: Bộ Lạc Dị thú nhân - P1
Cách làm cửa kéo thành công, giờ chỉ cần dựng mái, làm nền đắp bậc thềm và bậc thang nữa là có thể ra hình ngôi nhà rồi, hôm nay sau ba ngày không ngừng làm việc cuối cùng các thú nhân đã làm xong phần mái, khung mái làm bằng những cây gỗ chắc nhất, phần dưới lớp ngói được lát kín một lớp gỗ mỏng được dùng dầu đánh bóng qua, ánh lên ánh nâu cực đẹp, phía trên là lớp mái ngói đỏ au, chờ hoàn thiện phần thô giờ chính là phần nền nhà.
Nói về dầu, Thanh Hà thật sự vui lắm, lúc tới nơi đây việc đầu tiên cậu làm là đi cùng thú nhân Khuyển Dương tới vùng rừng cây có mùi mà cậu ta nhắc tới, nhưng lúc đó dù làm cách nào cũng không có dầu chảy ra, rạch thân bóp hoa đều không thành công, đặc biệt hơn là mùi vị, theo Khuyển Dương nói lúc đó cậu ta không ngửi được mùi vị lúc trước, nguyên một buổi sáng không có thu hoạch cậu ỉu xìu nằm trên lưng bạn lữ đi về, thầm than 'tại sao vậy dầu ơi mi bỏ tao đi rồi hu hu'.
Mất mát qua đi theo thời gian bận rộn tìm thực vật Thanh Hà liền quên sự kiện cây dầu, cho tới cách đây vài hôm Khuyển Dương liền tới tìm cậu nói hắn ngửi thấy mùi vị dầu tỏa ra từ khu rừng, Thanh Hà liền gọi Uy Vũ cùng đi xem, và kinh hỉ đã xảy ra, lúc nhìn thấy từng quả trái cây dầu dài như quả bầu to lớn treo đầy cây, Thanh Hà ngạc nhiên hái xuống xem xét vậy mà lại phát hiện ra bông, đúng vậy là bông từng sợi bông mềm mại cuộn chặt với nhau như kén bướm nằm trong quả dầu, chưa chờ cậu vui mừng xong, Uy Vũ liền gửi tới cậu một tin còn vui hơn nữa, thân cây dầu có nước.
Nước trên thân cây dầu có màu trong suốt như nước nhưng mùi vị khi đưa tới gần mũi sẽ ngửi được mùi dầu lửa thoang thoảng, Thanh Hà nhảy cẩng lên ôm lấy bạn lữ mình cười không ngừng, cuối cùng cậu đã có thể thoát khỏi cảnh đêm tối không đèn rồi.
Cũng trong ngày hôm đó cậu nhờ thú nhân duy nhất biết làm gốm trong nhóm, Mã Gia là ra đèn dầu bằng gốm đầu tiên của thú thế, hình thức ban đầu không đẹp mắt lắm nhưng rất thành công, phát minh này đem tới ánh đèn đầu tiên cho thú thế, với dáng cầm tay thô sơ có thể đổ dầu trắng vào dùng trực tiếp, Thanh Hà sử dụng bông lấy từ chính cây dầu làm sợi bấc dẫn dầu, sau khi ánh sáng đầu tiên được thắp lên cả toàn bộ thú nhân từ già đến trẻ đều đồng loạt quỳ gối cảm tạ làm Thanh Hà giật mình không thôi.
Cậu không thể ngờ một ngọn lửa cầm tay lại làm tín nhiệm về mình trong lòng dị thú nhân hoàn toàn thay đổi thành một vị thần dẫn đường trong lòng họ, sau này trong sử sách dị thú nhân có ghi lại những lời về cậu.
'Một giống cái dị thú nhân được thần thú sai xuống trong khi dị thú nhân lưu lạc đau khổ, người đã tạo ra ngọn lửa sáng trong đêm có thể cầm trên tay và soi đường đi trong đêm tối đưa dị thú nhân tới một nền văn minh mới một hy vọng mới, vị giống cái này là bạn lữ của tộc trưởng dị thú nhân đời đầu tiên, là vị giống cái được toàn dị thú nhân tôn sùng nhất'.
Cậu không thể ngờ một ngọn lửa cầm tay lại làm tín nhiệm về mình trong lòng dị thú nhân hoàn toàn thay đổi thành một vị thần dẫn đường trong lòng họ, sau này trong sử sách dị thú nhân có ghi lại những lời về cậu.
'Một giống cái dị thú nhân được thần thú sai xuống trong khi dị thú nhân lưu lạc đau khổ, người đã tạo ra ngọn lửa sáng trong đêm có thể cầm trên tay và soi đường đi trong đêm tối đưa dị thú nhân tới một nền văn minh mới một hy vọng mới, vị giống cái này là bạn lữ của tộc trưởng dị thú nhân đời đầu tiên, là vị giống cái được toàn dị thú nhân tôn sùng nhất'.
Và đây cũng chính là món đồ tương lai sẽ đưa tên tuổi của dị thú nhân lên một tầng cao mới trong thú thế, được thú thế gọi là 'bộ lạc có ngọn đèn sáng trong đêm', nhưng đây là chuyện của tương lai còn bây giờ quay về với thực tại, những căn nhà dang dở vẫn đang nằm đó, công đoạn quan trọng giờ mới bắt đầu, nội thất.
Dùng đất đá và chất nhầy trắng làm nền nhà, bậc thềm, cùng sân xong, lại dùng chất nhầy trắng da toàn bộ căn nhà, xong xuôi việc còn lại chính là ốp sàn gỗ và sơn nhà, mới có thế thôi mà mọi người đã kích động tới phát khóc, nếu nhìn thành phẩm sau cùng liệu họ còn cảm xúc gì để thể hiện nữa đây, Thanh Hà thấy thật chờ mong a.
Đang lúc chờ đợi tường cùng nền sân nhà khô, Thanh Hà liền cùng Trúc Hắc Bạch đi lấy chất nhầy trong cánh hoa đá về, lúc đứng trước sườn núi đầy màu sắc lấp lánh, Thanh Hà trợn mắt há mồm không thể tin được, chưa bao giờ cậu thấy nhiều hoa sen đá kim cương đến vậy, cả một sườn núi đầy hoa sen đá kim cương với đủ màu, cánh hoa to lớn, chỉ cần một cánh thôi đã đủ lấy được một xô chất màu rồi chứ chả đùa.
Theo cách Hắc Bạch chỉ, hai người liền dùng thùng gỗ được Báo Hoa làm ra cắt cánh hoa đổ chất nhầy theo yêu cầu của gia đình Ưng Phiên vào, theo mong muốn đồng thời cũng từ tham khảo ý kiến của Thanh Hà Ưng Phiên giao toàn bộ trách nhiệm sơn nhà cùng trang trí cho bạn lữ mình là Ưng Ni, Ưng Ni lúc nghe thấy vậy liền đỏ mặt nhìn yêu bạn lữ không thôi.
Cậu ta hỏi ý kiến từ Thanh Hà liền quyết định dùng màu vàng nhạt cho phòng khách và phòng bếp, màu hồng cho tiểu giống cái Ưng Mi, màu xanh dương cho Tiểu giống đực Ưng Thăng, còn phòng hai người thì cậu muốn dùng màu nâu đỏ, màu sắc trầm yêu thích của cậu.
Dựa theo những gì Ưng Ni yêu cầu, Thanh Hà lấy tổng cộng sáu màu, vàng nhạt, hồng đậm, trắng dùng để pha màu, xanh dương đậm, đỏ và nâu đất.
Sau khi nhà khô cậu bắt đầu pha màu bằng nước làm loãng chúng ra, rồi chỉ các thú nhân cách sơn nhà, tạm thời không có đồ sơn chuyên dụng nên họ chỉ có thể sử dụng bó cỏ mềm phơi khô bó lại với nhau rồi cố gắng quét đều tay, sau đó dùng tấm lá nhung, (một loại lá đặc biệt của thú thế, mềm và mịn như vải nhưng không thể dùng may quần áo, chỉ dùng lau chà) chà đều lại một lần.
Màu vàng nhạt dùng cho phòng khách, phòng kho và phòng bếp, phòng tắm được sơn đầu tiên, lúc đầu chưa quen tay nên Thanh Hà gợi ý mọi người chọn sơn phòng kho trước, sau một hồi trúc trắc cả ba thú nhân có nhiệm vụ sơn nhà Trúc Hắc Bạch, Pink, Ưng Phiên, dần như thuận tay làm đến điệu nghệ vô cùng, người quét sơn lớp đầu, người quét chồng lớp người lau đều làm đến nhịp nhàng.
Sau một buổi sáng vất vả ba căn phòng vàng nhạt ra đời, màu vàng ấm áp lại còn toát lên vẻ bóng loáng như gạch men làm Thanh Hà thích không thôi, đồ thiên nhiên chỉ có thể dùng một từ để nói 'đẹp', quả thật lúc đầu cậu chỉ ôm tâm lý sơn nhà cho đổi màu sắc sinh động hơn thôi, nhưng không ngờ màu sắc từ hoa sen đá cho cậu một kinh hỉ tuyệt vời, nhìn từng mặt sơn vàng bóng loáng Thanh Hà vuốt ve cảm giác trơn tru nó mang lại, nhìn hình ảnh mờ ảo của mình được phản lại qua lớp sơn bóng Thanh Hà mỉm cười thỏa mãn, chồng lên trên bóng cậu là một bóng đen to lớn hơn, hắn tiến lại gần cậu ôm trọn bóng cậu vào bóng hắn.
Thanh Hà thở hổn hển thoát ra từ nụ hôn sâu dịu dàng của hắn, bên tai sói đỏ bừng không ngừng vang lên lời hắn nói 'Thanh Hà cảm ơn em, em là vị thần của ta, ta yêu em'.
"Thanh Hà thật tuyệt c..." Ưng Ni vui mừng chạy vội vào, lúc nhìn thấy hai người thân mật cậu ngại ngùng không thôi.
Thanh Hà vội đẩy thú nhân ra, cười cười ngại ngùng đi về phía Ưng Ni lôi cậu ta ra ngoài bỏ lại thú nhân mỉm cười vuốt ve từng mảng tường mát lạnh, từng tiếng hô vang cảm tạ vang lên trong lòng hắn, 'thần thú cảm ơn ngài, cảm ơn vì ngài đã đưa cậu ấy đến với ta'.
"Thanh Hà cậu thật giỏi, ngôi nhà thật đẹp trơn trơn, bóng loáng, còn mát nữa". Ưng Ni xúc động cầm tay Thanh Hà nói trong nghẹn ngào, cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có được căn nhà tuyệt đẹp thế này.
"Này Thanh Hà". Từ xa Hồ Nhạn hì hục chạy tới. "Mau mau làm xong nhà cho cậu ta rồi làm cho tôi, không thể tin được quá đẹp, quá đã". Chưa chờ Thanh Hà trả lời cậu ta liền quay ngoắt chạy thẳng vào phòng khách lôi Pink mặt lạnh ra.
"Anh mau kêu mọi người sơn nhanh nhanh lên, rồi qua làm nhà cho tôi". Cậu kích động nói lớn.
"Được". Pink mặt lạnh như tiền bình tĩnh đáp trả.
Chỉ thấy Hồ Nhạn hài lòng phất tay cho lui thú nhân Pink liền vội vã chạy lại đây. "Thanh Hà tôi nói cậu nghe, cậu lấy cho tôi màu tím đi, nhưng không được đậm quá, phải sáng phải nhạt, còn phòng khách.....vv".
Đầu Thanh Hà muốn ong lên khi nghe Hồ Nhạn nói, cái quái gì mà muốn nhiều vậy, lúc thì tím nhạt lúc thì vàng, đỏ... cậu ta là tắc kè hoa à sao lại muốn nhiều màu như thế.
Bữa trưa tới các thú nhân bắt đầu trở lại việc đầu tiên không ngoài dự tính của Thanh Hà là họ liền lao thẳng vào ba căn phòng đã sơn xong, đi vào phấn khích và đi ra,....không thấy, vào rồi không thấy ra nữa, Thanh Hà đưa miếng thịt kho vào miệng Uy Vũ cười không ngừng được.
Tới chiều dù rất muốn nhưng không ai dám trái lệnh thủ lĩnh, buồn thiu đi làm nhiệm vụ, những căn phòng còn lại được Thanh Hà pha nhạt màu kết hợp nước màu chính và màu trắng, riêng màu phòng ngủ được trộn kĩ lưỡng hơn, nâu đỏ trắng ra một màu sẫm rất trầm, thấy vậy Ưng Ni liền yêu cầu thêm màu trắng vào để màu nhạt đi, cuối cùng có được một màu nâu đỏ nhạt trông rất ấn tượng, đứng bên cạnh quan sát họa sĩ tương lai Hắc Bạch hưng phấn không thôi, màu sắc thì ra có thể pha như thế a.
Sau khi đã có kinh nghiệm ba căn phòng còn lại được ba thú nhân hoàn thành cách nhanh chóng, sơn xong ba căn phòng, Thanh Hà liền ra ý tưởng sơn luôn sàn nhà, lấy màu nâu đất pha với màu trắng làm nhạt đi sau đó sơn hết ba căn, phòng khách, phòng bếp, kho và nhà tắm.
Sân và sân giếng hay có thể gọi là sân sau bếp chỉ cần trét lớp nhầy trắng lên, còn bậc thềm và hành lang ban công nhỏ sau mỗi phòng đều sơn màu nâu nhạt lên, còn nền nhà phòng ngủ dùng những thanh gỗ đã được mài nhẵn quét dầu bóng, dùng chất dính từ cây kim trải đều toàn phòng ngủ tạo nên một lớp gạch gỗ hiện đại.
Tối hôm đó mọi người ai nấy đều hồ hởi di dân vào trong nhà Ưng Nỉ, thắp đèn dầu chen nhau ngủ, bỏ lại khu lều hoang vắng không bóng người.
_____An Ca.


Nhận xét
Đăng nhận xét